Trạm Thu Nhận Tai Ách một lần nữa thăng cấp, có nghĩa là qua một khoảng thời gian nữa, sau khi khu Tai Nạn được mở ra thì Ôn Văn có thể sử dụng năng lực của Nhan Bích Thanh, cũng có được thực lực cảnh giới Đồng Hóa!
"Chuyến này không lỗ, hời to rồi."
Cơ thể Ôn Văn run run, cười đến mức không khép chân lại nổi.
Cùng là cười lộ tám cái răng nhưng người ta thì có thể cười thật phong cách, mà Ôn Văn thì cười tới ngu ngục.
Hừm...
Lúc Ôn Văn đang cười lộ ra bốn cái răng hàm trên và bốn cái răng hàm dưới...
Ánh mắt Ôn Văn lia tới dòng ghi chú trên tay, gãi gãi đầu rồi chuyển thể chất khỉ lông quăng đầu chó thành thể chất kim ưng.
"Lần này không làm trò cười cho thiên hạ, sau khi hai thể chất kết hợp, tuy trạng thái khỉ đầu chó lông quăng sẽ khá ngu ngốc nhưng tốt xấu gì cũng có thể dựa vao kế hoạch định trước để hành động, đây có thể coi là một chuyện tốt."
"Chờ đã!"
Ôn Văn búng tay một cái, sắc mặt sầu khổ, anh nghĩ tới một khả năng không được tốt cho lắm.
"Lần thăng cấp này phỏng chừng phải kéo dài mười ngày nửa tháng, Nhan Bích Thanh mặc dù là người siêu năng nhưng dù sao cơ thể cũng chỉ là nhân loại, bị giam trong khu Tai Nạn lâu như vậy, sẽ không bị chết đói chứ?"
Nghĩ tới khả năng đó, Ôn Văn có chút ớn lạnh.
Mình liều mạng bắt được một con quái vật cấp Tai Nạn, cuối cùng biến thành thi thể, anh phải tìm nơi nào để kêu khóc đây chứ?
"Ể... thi thể có lẽ có thể giao cho Từ Hải chế tạo con rối, con rối chế tạo từ cường giả cấp Tai Nạn ít ra cũng phải phát huy được thực lực cấp Tai Hại đi? Vậy thì cũng không coi là vô ích."
Tiếp đó, Ôn Văn chuyển ánh mắt về phía phôi thai to lớn kia.
Bên trong lớp mạng thịt hơi mờ này, chất lỏng như nước ối kia chỉ còn lại không tới phân nửa, thai nhi nho nhỏ ở bên trong hô hấp có chút khó khăn.
Nhưng nó vẫn còn sống.
Vẻ mắt Grandi tỉnh táo một chút, vẻ mặt đầy thoải mái.
"Cám ơn mày, bây giờ chỉ còn một bước cuối cùng mà thôi, xin hãy giết tao đi."
Ôn Văn lắc đầu, anh muốn giữ lại chút năng lượng kỳ dị này, không để hủ hóa kết thúc vào lúc này.
Thấy Ôn Văn không có ý định ra tay, Grandi nóng nảy: "Mày còn đứng ngây ra đó làm gì, ra tay đi!"
"Đừng ra lệnh cho tao, coi chừng tao bỏ đi đấy." Ôn Văn nhếch môi nói.
"Mày không có chút động tình nào cả à, tao đã không sống được rồi, chỉ muốn sớm chấm dứt đau khổ mà thôi." Grandi buồn bã nói.
Ôn Văn chọt chọt tai, không quan tâm nói: "Ha hả, mày cũng đâu phải ma pháp thiếu nữ*, sao tao phải đồng tình với mày?" [tên một bộ manga]
"Ma pháp thiếu nữ..."
Grandi nghẹn lời, hắn không biết nói tiếp thế nào, bởi vì hắn không hiểu Ôn Văn nói gì.
Im lặng một hồi, Grandi thử nói: "Ý của mày là, chỉ cần tao chịu làm ma pháp thiếu nữ thì mày sẽ giúp tao kết thúc đau khổ à?"
Ôn Văn run rẩy, trong đầu hiện lên dáng vẻ Grandi biến thành phụ nữ, da gà lập tức bùng lên.
Với thể chất mạnh mẽ, da gà nổi lên như thế thì có thể sử dụng như giấy nhám...
Ôn Văn không trả lời mà trực tiếp xoay người rời đi, còn ở lại nơi này thì có lẽ Ôn Văn sẽ nghĩ tới hình ảnh không tốt mất.
"Đừng đi, chỉ cần mày đồng ý giúp tao, muốn tao gì tao cũng chịu."
Biến thành dáng vẻ này, Grandi đã không còn ý nghĩ nào khác, liêm sỉ này nọ cũng có thể vứt bỏ.
"Aiz... chịu không nổi, chịu không nổi nữa rồi."
Ôn Văn không nhìn tới màn cầu xin của Grandi, khoanh tay rời khỏi tầng hầm này.
Hiện giờ Ôn Văn muốn dọn dẹp dấu vết mình lưu lại ở nơi này.
Dấu vết chiến đấu với Liêu Gia Hân, còn cả vết máu nhỏ dưới đất thì dễ xử rồi.
Nhưng dấu vết của thể chất khỉ đầu chó lông băng lưu lại thật sự quá nhiều, mấu chốt là bản thân Ôn Văn cũng không nhớ rõ đã lưu lại dấu vết ở nơi nào.
Như vậy sau khi chuyện kết thúc, rất dễ bị hiệp hội tra ra chuyện mình từng tiến vào căn biệt thự này.
Chính vì nguyên nhân này nên Ôn Văn mới không hấp thu tia năng lượng cuối cùng.
Bởi vì chỉ cần hủ hóa kết thúc, Lâm Triết Viễn và Băng Hà sẽ rảnh tay rồi chạy tới đây, đến khi đó muốn loại bỏ manh mối thì có quá ít thời gian.
Ôn Văn không muốn mạo hiểm, vì thế anh dự định trước tiên rời khỏi biệt thự, ra ngoài giúp nhóm Cung Bảo Đinh xử lý nhóm người siêu năng bị lây nhiễm.
Sau đó dùng sức mạnh ngục ti Tai Hại, triệu để phá hủy mọi thứ trong biệt thự.
Kiểu phá hủy này, đương nhiên là cần dùng một con rối chuột khác.
Ôn Văn trước tiên tạo một cái lồng nhỏ bằng băng ở trong biệt thự, bảo vệ con chuột ở bên trong.
Sau đó chuyển thể chất kim ưng thành thể chất quỷ hồn.
Sau khi chuyển đổi thì Ôn Văn có được năng lực hư hóa chính mình, trực tiếp chìm xuống đất, từ lòng đất rời khỏi phạm vi biệt thự.
Xoạt!
Một lát sau, Ôn Văn từ dưới đất trồi lên, nôn khan hai tiếng.
Hủ hóa không chỉ trên mặt đất, dưới mặt đất cũng bị sức mạnh kỳ dị ăn mòn, chui trong đó khỏi phải bàn là tởm lợm cỡ nào.
Sau khi chuyển về thể chất kim ưng, Ôn Văn dùng băng kết thành gương, quan sát dáng vẻ mình hiện giờ.
"Mình tới chiến trường muộn, để không bị nghi ngờ thì nhất định phải có lời giải thích hợp lý, bị thương là một ý không tệ.
"Quần áo của mình rách bươm, nhưng trên người lại không có vết thương, này chính là sơ hở.
Do dự một chút, Ôn Văn cố nén đau đớn tự làm bị thương ở phần cơ thể bị rách quần áo, để chính mình trông thực thê thảm, cũng không để vết thương hồi phục.
Hành động chung với người khác chính là phiền phức như vậy, còn phải tự hại mình để che dấu hành tung, sau khi có được năng lực cảnh giới Đồng Hóa, mình sẽ tham gia cuộc thi sát hạch siêu thợ săn, tới khi đó mới thật sự tự do tự tại."
Sau khi tới chiến trường, Ôn Văn phát hiện tình huống đã có thay đổi.
Bên thợ săn có thêm vài người siêu năng, trong đó bao gồm cả Vương Cầm cầm trường cung, bà đứng trên cao không ngừng bắn ra những mũi tên màu xanh biếc, mỗi khi tên bắn ra thì luôn dành được kết quả rất tốt.
Cung Bảo Đinh đã biến thành trạng thái hỏa thần điểu, ngọn lửa nóng rực tùy ý di chuyển, hai người siêu năng kia đã sớm không chịu nổi.
Nhóm trợ thủ của Băng Hà cũng có năng lực rất mạnh.
Nhưng mặc dù vậy thì bên thợ săn cũng không thể chiếm thế thượng phong.
Bởi vì kẻ địch sớm đã không còn là ba người siêu năng bị lây nhiễm nữa, toàn bộ quái vật trong khu chung cư bị hủ hóa đều tụ tập tới đây, trong đó có cả sinh vật hủ hóa ngang cấp với quái vật cục thịt trước đó.
Nhóm thợ săn vây thành vòng tròn, chật vật chống lại công kích của đám quái vật điên cuồng này.
Mặc dù thực lực riêng lẻ của đám quái vật này không mạnh, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, đám thợ săn ứng phó cũng khó gian nan.
Khoảnh khắc trước khi chết Liêu Gia Hân đã phát ra một tiếng hét lớn.
Tiếng hét đó không phải kêu rên tuyệt vọng, mà là mệnh lệnh, cũng là tín hiệu báo cho tất cả quái vật biết đầu nguồn hủ hóa đang bị uy hiếp.
Vì thế tất cả quái vật đều chạy tới đây, bảo vệ Grandi, đặc biệt là khi Ôn Văn hấp thu năng lượng, thai nhi ngày càng yếu thì đám quái vật cũng càng điên cuồng hơn.
Ôn Văn quan sát một chốc rồi đặt mục tiêu của mình vào Vưu Hán.
Qua một thời gian ngắn nữa anh sẽ 'thăng cấp' thành người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa, để không có vẻ quá đột ngột, Ôn Văn cần lộ ra chút 'dấu hiệu' trước khi thăng cấp.
Mà dấu hiệu tốt nhất chính là thực lực gia tăng!
Vì thế, Ôn Văn tập trung vào vị trí của Vưu Hán, trực tiếp nhảy tới.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo